Luyện tập, Trắc Nhiệm: Đề 4
Câu 1 (TVCBL3-4535)
ĐƯỜNG VÀO BẢN
Tôi sinh ra và lớn lên ở một bản hẻo lánh gần biên giới phía Bắc. Con đường từ huyện lị vào bản tôi rất đẹp.
Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi đi về phải vượt qua một con suối to. Nước suối bốn mùa trong veo, rào rạt. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm tung bọt trắng xóa. Hoa nước bốn mùa xòe cánh trắng như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản.
Những ngày nắng đẹp, người đi trên đường nhìn xuống suối sẽ bắt gặp những đàn cá nhiều màu sắc tung tăng bơi lội. Cá như vẽ hoa, vẽ lá giữa dòng…. Bên trên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi rừng vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Đi trên đường, thỉnh thoảng khách còn gặp những cây cổ thụ. Có cây trám trắng, trám đen thân cao vút như đến tận trời… Những con lợn ục ịch đi lại ở ven đường, thấy người, giật mình hộc lên những tiếng dữ dội rồi chạy lê cái bụng quét đất. Những con gà mái dẫn con đi kiếm ăn cạnh đường gọi nhau nháo nhác…
Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác xa và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Nhưng dù ai đi đâu về đâu, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Đoạn văn trên tả cảnh vùng nào?
Câu 2 (TVCBL3-4536)
ĐƯỜNG VÀO BẢN
Tôi sinh ra và lớn lên ở một bản hẻo lánh gần biên giới phía Bắc. Con đường từ huyện lị vào bản tôi rất đẹp.
Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi đi về phải vượt qua một con suối to. Nước suối bốn mùa trong veo, rào rạt. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm tung bọt trắng xóa. Hoa nước bốn mùa xòe cánh trắng như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản.
Những ngày nắng đẹp, người đi trên đường nhìn xuống suối sẽ bắt gặp những đàn cá nhiều màu sắc tung tăng bơi lội. Cá như vẽ hoa, vẽ lá giữa dòng…. Bên trên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi rừng vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Đi trên đường, thỉnh thoảng khách còn gặp những cây cổ thụ. Có cây trám trắng, trám đen thân cao vút như đến tận trời… Những con lợn ục ịch đi lại ở ven đường, thấy người, giật mình hộc lên những tiếng dữ dội rồi chạy lê cái bụng quét đất. Những con gà mái dẫn con đi kiếm ăn cạnh đường gọi nhau nháo nhác…
Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác xa và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Nhưng dù ai đi đâu về đâu, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Đoạn văn trên tả cảnh gì?
Câu 3 (TVCBL3-4537)
ĐƯỜNG VÀO BẢN
Tôi sinh ra và lớn lên ở một bản hẻo lánh gần biên giới phía Bắc. Con đường từ huyện lị vào bản tôi rất đẹp.
Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi đi về phải vượt qua một con suối to. Nước suối bốn mùa trong veo, rào rạt. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm tung bọt trắng xóa. Hoa nước bốn mùa xòe cánh trắng như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản.
Những ngày nắng đẹp, người đi trên đường nhìn xuống suối sẽ bắt gặp những đàn cá nhiều màu sắc tung tăng bơi lội. Cá như vẽ hoa, vẽ lá giữa dòng…. Bên trên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi rừng vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Đi trên đường, thỉnh thoảng khách còn gặp những cây cổ thụ. Có cây trám trắng, trám đen thân cao vút như đến tận trời… Những con lợn ục ịch đi lại ở ven đường, thấy người, giật mình hộc lên những tiếng dữ dội rồi chạy lê cái bụng quét đất. Những con gà mái dẫn con đi kiếm ăn cạnh đường gọi nhau nháo nhác…
Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác xa và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Nhưng dù ai đi đâu về đâu, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Vật gì năm ngang đường vào bản?
Câu 4 (TVCBL3-4538)
Câu nào dưới đây có hình ảnh so sánh?
Câu 5 (TVCBL3-4539)
Điền dấu phẩy vào câu “Đường vào bản tôi phải vượt qua một con suối nước bốn mùa trong veo bọt tung trắng xóa.”
Câu 6 (TVCBL3-32474)
Cây ban và cây sổ
Cùng đứng ở bờ suối kia có cây ban và cây sổ. Ban chỉ ra hoa và sổ chỉ ra quả. Cây ban thon thả. Cây sổ xù xì gân guốc. Hoa ban thường trắng như cánh bướm, vòm ban xanh mềm. Quả sổ tròn đặc xịt như cái nắm tay treo trên cành xanh non. Hai cây đứng hai bên bờ suối nhìn sang nhau. Mùa xuân đến ban nở hoa trắng muốt. Đàn bướm vàng dập dờn lúc bay, lúc lượn theo nhịp gió đùa vui cùng hoa ban. Cây sổ đứng im lìm và thầm ghen với cây ban. Sổ bỗng hỏi với sang:
- Này đằng ấy có quả không thế?
Ban vươn cành:
- Không, tôi chỉ có hoa, cũng như anh chỉ có quả.
- Quả của tớ to hơn!
Hai hôm trước Tết, cây sổ được mắc trên cành những sợi dây có treo từng chùm quả đủ màu sắc. Những quả ấy ban ngày chỉ lấp ló, nhưng đêm tối thì sáng rực lên, biến thành những bông hoa phát sáng. Nó ngỡ ngàng và reo lên:
- Ban ơi, tớ cũng có hoa rồi nhé.
Cây ban hớn hở:
- Chúc mừng cậu!
Song cây sổ lại chỉ nghĩ: Vậy là nó hơn ban rồi. Hoa của sổ còn biết bao nhiêu là màu sắc nữa.
Đến hôm mùng bốn Tết thì chùm quả được gỡ ra. Cây sổ lại trở lại là cây không hoa và nó chìm vào bóng tối. Nó không biết đó là những bóng đèn điện người ta mắc nhờ lên nó trong những đêm mừng đón Tết.
(Vũ Anh sưu tầm)
Trong bài có những nhân vật nào nói chuyện với nhau?
Câu 7 (TVCBL3-32475)
Hải Phòng, ngày 6 tháng 11 năm 2003
Bà kính yêu!
Lâu rồi, cháu chưa được về quê, cháu nhớ bà lắm.
Dạo này bà có khỏe không ạ?
Gia đình cháu ngoài này vẫn bình thường. Năm nay, cháu học lớp 3. Từ đầu năm học đến giờ, cháu được tám điểm 10 rồi đấy, bà ạ! Ngày nghỉ, cháu thường được bố mẹ cháu cho đi chơi.
Cháu vẫn nhớ năm ngoái được về quê, thả diều cùng anh Tuấn trên đê và đêm đêm ngồi nghe bà kể chuyện cổ tích dưới ánh trăng.
Cháu hứa với bà sẽ học thật giỏi, luôn chăm ngoan để bà vui. Cháu kính chúc bà luôn mạnh khỏe, sống lâu. Cháu mong chóng đến hè để được về quê thăm bà.
Cháu của bà
Đức
Trần Hoài Đức
Dòng nào sau đây nói đúng những kỉ niệm khó quên của người cháu về bà và quê hương?
Câu 8 (TVCBL3-32476)
BÀI HỌC CHO TRỐNG CHOAI
Trống Choai là một cu cậu rất đẹp mã với bộ lông rực rỡ, óng mượt và chiếc mào đỏ chót. Trống Choai rất kiêu ngạo. Mới mờ sáng, cậu chàng đã vươn cổ gáy "ò...ó...o" inh ỏi cả một vùng. Cô Mái Vàng sợ đàn con của mình thức giấc, te tái chạy ra nhờ Trống Choai làm ơn hạ bớt giọng cho đàn con của cô ngủ, nhưng Trống Choai không nghe, nói rằng phải gáy thật to mới oai. Nói rồi Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi. Gáy rồi, nó hợm hĩnh khoe với cô Mái Vàng, nó đã học hết các võ của họ nhà gà nên chẳng ngán gì bọn cáo. Trống Choai vừa dứt lời, một con cáo từ trong bụi cây nhảy xổ ra định vồ Trống Choai. Trống Choai khiếp đảm, chưa biết phải làm gì thì cô Mái Vàng đã xù lông, tung người, giơ ra những móng chân sắc nhọn trước mặt cáo và la lối "quác, quác" om sòm. Bị tấn công bất ngờ, cáo tối mắt không hiểu chuyện gì vội lủi mất.
Trống Choai hoàn hồn, xấu hổ, nói lời cảm ơn với cô Mái Vàng và xin lỗi cô về chuyện lúc sớm.
Theo Nguyễn Đức Huy
Khi Cáo nhảy xổ ra, Trống Choai có phản ứng như thế nào?
Câu 9 (TVCBL3-32477)
Bộ phận in đậm trong câu: "Trống Choai lại tiếp tục cất tiếng gáy một hồi." trả lời cho câu hỏi nào?